Không quên…

Gã đã quyết định không đến Berlin hứa hẹn những cuộc gặp gỡ bạn bè Võ Thị Hảo, Vũ Lương, Mạnh Hùng, Lê Minh Hà, Lê Thị Minh Hà mà gã quý mến.

Gã đến hải cảng Oostende – nơi có Nghĩa trang Hàng hải yên nghỉ những thuyền trưởng, thuỷ thủ của Bỉ đã vì biển khơi mà ra đi.

Tấm hình thuyền trưởng Jacques Pierlood trên trang sách cuộc đời in dòng chữ: “64 người Việt Nam chạy nạn chính trị, chúng tôi không bao giờ quên ơn ông.”

Gã nói với ông Trương Hùng – người cùng 64 người dân Quy Nhơn, trong đó có 40 đứa trẻ vượt biển ngày 5/8/1981 và sau 9 ngày lênh đênh trên biển vì tàu chết máy được thuyền trưởng tàu E R Brugge cứu vớt: Tôi muốn được viếng mộ thuyền trưởng của con tàu E R Brugge.

Trước khi lên xe đi hải cảng Ốtende, vợ ông Hùng cho gã xem tấm hình bà chụp với 6 người con tại Quy Nhơn khi nhận được tin chồng mình và 64 thuyền nhân đã thoát chết.

Vợ ông Hùng và 6 người con chụp hình gửi cho ông Hùng khi biết tin ông đã bình yên. Hiện tất cả 6 người con đều thành đạt và hạnh phúc tại Bỉ.

Bà không nói gì mà chỉ im lặng khóc.

Ông Hùng ở tuổi 70 lái xe đưa gã đi. Con đường xa. Dọc đường ông Hùng kể gã nghe hành trình làm thuyền nhân như hàng trăm ngàn thuyền nhân của một thời quá nhiều bất hạnh của nước gã.

Ông bảo: Biết có thể chết mà vẫn đi. Vì cuộc sống của vợ và 6 đứa con thôi.

Gã sẽ kể lại câu chuyện này vào dịp khác. Bây giờ thì trước mặt gã là nơi yên nghỉ mãi mãi của thuyền trưởng Jacques Pierlood với dòng số 1931-1984 và tấm hình của ông trên trang sách cuộc đời in dòng chữ: Những người Việt Nam chạy nạn chính trị chúng tôi không bao giờ quên ơn ông.

Hình ảnh con tàu do thuyền trưởng Jacques chụp.

Tấm bia tưởng niệm đặt trên mộ thuyền trưởng Jacques này do ông Hùng và những thuyền nhân được thuyền trưởng Jacques cứu sống, lập nên khi biết tin ân nhân của mình bị chết vì bệnh đột ngột khi cùng con tàu E R Brugge lênh đênh trên đại dương.

Đứng trước mộ thuyền trưởng Jacques, ông Hùng chắp tay nói tiếng Hà Lan: Chúng tôi đói khát trên con tàu gỗ chết máy suốt 7 ngày 7 đêm giữa biển, bao con tàu đi qua nhưng không tàu nào dừng lại mặc tiếng gào khóc của đàn bà và trẻ nhỏ.

Gia đình ông Hùng chắp tay niệm Phật trước mộ Jacques.

Jacques ơi, ông đã ra lệnh con tàu của mình dừng lại. Ông đã cho chúng tôi nước uống, bánh mì. Ông đã cho các bác sĩ chăm sóc những người kiệt sức.

Ông đã đưa chúng tôi đến bến bờ Tự do.

Ông không vợ con, cha mẹ không còn. Chúng tôi sẽ mãi mãi là người thân của ông.

Ông Hùng lưu luyến hồi lâu bên mộ thuyền trưởng Jacques.

Gã đã chắp tay trước mộ Jacques: Tôi từ Việt Nam xa xôi rất tiếc không còn cơ hội được mời ông đến thăm đất nước tôi, được mời ông đi thăm biểt bao cảnh đẹp quê hương tôi để nói với ông rằng: chẳng ai muốn từ bỏ quê hương của mình.

Ảnh: Lưu Trọng Văn

Theo Facebook Nhà thơ Lưu Trọng Văn

Xem thêm:

Lưu Trọng Văn

Published by
Lưu Trọng Văn

Recent Posts

Chính phủ Anh sẽ nhanh chóng loại bỏ toàn bộ thiết bị giám sát do Trung Quốc sản xuất

Vương quốc Anh có kế hoạch loại bỏ các thiết bị giám sát do Trung…

8 phút ago

Cha đẻ vắc-xin COVID Trung Quốc ‘ngã ngựa’, vấn đề vắc-xin lại được chú ý

Ngày 26/4, ông Dương Hiểu Minh, “Cha đẻ của vắc-xin COVID-19 của Trung Quốc”, đã…

16 phút ago

Thăm dò: Ông Biden là tổng thống mất lòng dân nhất trong 70 năm qua

Một cuộc thăm dò mới cho thấy, ông Joe Biden là tổng thống không được…

36 phút ago

Lốc xoáy ở Quảng Châu khiến 40 người thương vong, tuyết rơi giữa mùa hạ tại Hà Bắc

Quảng Châu tỉnh Quảng Đông có mưa đá to như nắm tay, và lốc xoáy…

1 giờ ago

Mấy kỷ niệm về một đoạn đời sau tháng 4.1975 (Kỳ 1)

Gần nửa thế kỷ qua, những ngày tháng tư hàng năm bao giờ cũng là…

2 giờ ago

Kiểu người “thiệt thòi” nhất thế gian

Người hay nhẫn nhục chịu thiệt không nhất định sẽ là người thiệt thòi nhất…

2 giờ ago