Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu đang suy thoái, kiểm soát chi tiêu là một thử thách lớn đối với các hộ gia đình, cặp đôi này đã dạy cho con trai bài học quan trọng: Sử dụng tiền một cách khôn ngoan.

con trai
Để chuẩn bị hành trang vào đời tốt nhất cho con, vợ chồng Schwartz quyết định dạy cho cậu con trai Huxley (4 tuổi) những bài học cuộc sống thực tế ngay từ khi còn nhỏ. (Ảnh minh họa: Pavel L Photo and Video/ Shutterstock)

Để chuẩn bị hành trang vào đời tốt nhất cho con, nhà môi giới bất động sản Lee Schwartz (56 tuổi) và diễn viên hài độc lập Linda Schwartz (42 tuổi) quyết định dạy cho cậu con trai Huxley (4 tuổi) những bài học cuộc sống thực tế ngay từ khi còn nhỏ. 

Khi Huxley được 6 tháng tuổi, họ bắt đầu dạy bé ngôn ngữ ký hiệu.

“Phải mất vài tuần con tôi mới hiểu được. Chúng tôi khá nhất quán với việc thực hiện những ký hiệu cơ bản mỗi ngày. Khi lên một tuổi, có lẽ Huxley đã biết 80 dấu hiệu. Việc liên tục học ngôn ngữ ký hiệu đã giúp con trai tôi rèn luyện tính khí. Hầu hết trẻ em ở độ tuổi đó đều không biết cách truyền đạt những điều chúng muốn”.

Bà Schwartz cho rằng xuất thân của hai vợ chồng là yếu tố quan trọng tạo nên phong cách nuôi dạy con cái khác biệt của họ.

“Chúng tôi muốn truyền cho con những giá trị không xoay quanh vật chất. Chồng tôi và tôi xuất thân từ những gia đình nghèo khổ và túng quẫn. Chúng tôi đã làm việc rất chăm chỉ để có được vị trí hiện tại. Giờ chúng tôi có thể cho con mọi thứ con muốn nhưng những thứ ấy chẳng có giá trị gì. Khi tôi 18 tuổi và có thể mở thẻ tín dụng, tôi đã mắc nợ chồng chất và phải mất một thời gian dài mới trả hết được”, bà Schwartz nói.

Vì gia cảnh nghèo khó nên ông Schwartz phải học cách tự kiếm tiền từ rất sớm. Như một lẽ tự nhiên, quy luật tiền tệ đã trở thành “giá trị cốt lõi” mà ông muốn truyền lại cho con trai mình.

“Từ 30 năm trước tôi đã có suy nghĩ chỉ cho con một khoản trợ cấp cực đoan để nó hiểu cuộc sống thực sự là như thế nào”, ông nói.


Học các kỹ năng mới và làm việc nhà là những nhiệm vụ bắt buộc đối với Huxley. Gia đình Schwartz gọi việc nhà là “nhiệm vụ Pháp” (Dharma duty) và mỗi thành viên trong gia đình đều có “nhiệm vụ Pháp” của riêng mình.

Phần việc của Huxley gồm nhặt đồ chơi, dọn phòng, cất quần áo và hút bụi vụn thức ăn trên sàn sau khi ăn. 

“Khi bà đến chơi, thỉnh thoảng con tôi sẽ cùng bà dọn dẹp nhà vệ sinh”, bà Schwartz nói.

Huxley cũng được bố mẹ trả lương cho việc đọc sách và luyện nhạc. Sau khi hoàn thành tất cả các nhiệm vụ, cậu sẽ được nhận trợ cấp hàng tuần.

“Đến cuối tuần, Huxley sẽ kiếm được từ 70 đến 80 USD. Chúng tôi trả lương cho con vào tối chủ nhật”, ông Schwartz nói.

Một số chi phí sẽ được khấu trừ vào thu nhập của Huxley để giúp cậu hiểu được dòng chảy tài chính hoạt động như thế nào. Mỗi tuần, Huxley cần chi khoảng 90% thu nhập cho tiền thuê nhà (25%), thuế (25%), tiền làm từ thiện (10%), tiết kiệm ngắn hạn (10%), tiết kiệm dài hạn (10%), tiết kiệm hưu trí (10%). Các chi phí khác có thể kể đến 1 USD tiền thực phẩm, 1 USD tiền gas và điện, 1 USD tiền nước và 1 USD tiền đi lại. Sau khi trang trải tất cả các chi phí, Huxley còn lại khoảng 7 USD để tiêu vào bất cứ thứ gì cậu muốn, ví dụ như sách hoặc đồ chơi. 

Cha mẹ bắt đầu dạy Huxley cách sử dụng tiền khi cậu khoảng 3 tuổi. Chẳng bao lâu sau, cậu đã có thể tự mua một chiếc xe đạp với giá 144 USD bằng tiền của chính mình. Vợ chồng Schwartz cho biết con trai họ thích mua sách hơn cả mua đồ chơi. Cậu đã đọc được 640 cuốn sách trong chín tháng qua.

Ông Schwartz tin rằng các thói quen về tiền bạc hiện tại sẽ rất có ích khi Huxley lớn lên.

“Khi lớn lên, con tôi sẽ hiểu rằng một người đàn ông bình thường sẽ mua mọi thứ bằng cách nợ nần. Còn những gì con trai tôi đang trải qua là cách một người khôn ngoan làm. Bạn không thể mua được gì nếu không có tiền”, ông nói.

Bên cạnh những bài học về cách chi tiêu và tính tiết kiệm, vợ chồng Schwartz còn dạy cho con những giá trị mạnh mẽ. Họ cũng giúp con học cách sử dụng thời gian một cách hiệu quả.

“Chúng tôi khuyến khích con suy nghĩ độc lập. Ví dụ như khi tôi hỏi ‘bây giờ con muốn chơi piano hay đọc sách’, Huxley sẽ được quyền tự quyết định xem bản thân muốn làm gì”, bà Schwartz nói.

Tinh thần độc lập của Huxley được thể hiện rõ qua cách cậu vui vẻ ngồi chơi với các khối hình, nhẹ nhàng ngân nga một bản nhạc Mozart và cách thức tương tác với cha mẹ. 

Vợ chồng Schwartz muốn sử dụng tiền bạc và đạo đức làm việc làm công cụ giáo dục suốt đời cho con cái vậy nên họ cũng yêu cầu Huxley học về tinh thần trách nhiệm và nghĩa vụ từ khi còn nhỏ.

“Chúng tôi sử dụng từ ‘hậu quả’ rất nhiều, có những hậu quả tốt, có những hậu quả xấu, nhưng tất cả chỉ là hậu quả”, bà Schwartz nói.

Ông Schwartz muốn con trở thành một người có tinh thần học tập, trau dồi kiến thức suốt đời. Huxley có thể tự mình nhìn nhận một vấn đề hoặc sử dụng, học hỏi những nguồn lực bên ngoài cho đến khi cậu hiểu được nó. 

Theo Minh Minh