Bốn chuyến xe buýt chạy vào khu ổ chuột ở New Delhi mỗi ngày nhằm giúp con cái của những người di cư, người lao động, buôn bán đồng nát và những người nhặt rác có cơ hội học tập giữa thời giãn cách.

lớp học di động
(Ảnh minh họa: Rudy and Peter Skitterians from Pixabay)

Mỗi chiếc xe buýt với 1 tài xế và 1 giáo viên được xét nghiệm âm tính đi đến hai địa điểm mỗi ngày, thiết lập một lớp học trên xe để cung cấp cho khoảng 50 trẻ em các bài học cơ bản về toán, giáo dục giới tính, tiếng Anh, tiếng Hindi cùng với các bữa ăn hàng ngày, theo CNA.

Những chuyến xe hy vọng trên đây tới từ nhóm phi lợi nhuận TejasAsia là một trong số những sáng kiến ​giúp lấp đầy khoảng cách về giáo dục do đại dịch viêm phổi Vũ Hán gây ra cho trẻ em Ấn Độ. Một sáng kiến ​​khác tương tự cung cấp các bài học bằng loa cho trẻ em ở các vùng nông thôn.

Ebna Edwin, điều phối viên dự án cho biết TejasAsia đã vận hành các trường học di động được vài năm nay, nhưng chúng đã trở nên quan trọng hơn kể từ khi đại dịch xảy ra.

Theo UNICEF, các trường học trên khắp Ấn Độ đã đóng cửa và chuyển sang các lớp học trực tuyến trong bối cảnh các lệnh giãn cách và phong tỏa liên tiếp được đưa ra nhằm hạn chế sự lây lan của COVID-19, ảnh hưởng trực tiếp đến gần 247 triệu trẻ em Ấn Độ và 1,5 triệu trường học.

Ngay cả đối với trẻ em ở các khu ổ chuột từng đi học tại các trường học bình thường trước đại dịch, gia đình của chúng thường quá nghèo để có thể mua laptop, điện thoại hoặc các thiết bị khác cần thiết để học trực tuyến.

Với một số em nhỏ khác, hai giờ trên xe buýt là khoảng thời gian tuyệt vời khi không phải lao động chân tay hay cùng gia đình nhặt rác ở bãi rác.

Dữ liệu từ Báo cáo Tình trạng Giáo dục Hàng năm mới nhất của Ấn Độ cho thấy tỷ lệ học sinh bỏ học trên toàn quốc đã tăng từ 4% lên 5,5% so với năm ngoái.

Marlo Philip, người sáng lập TejasAsia, cho biết: “Rất khó để bọn trẻ hiểu được giá trị của giáo dục, vì vậy chúng tôi phải làm việc với các gia đình trước tiên, tuyên truyền nhận thức để họ phối hợp và thường chúng tôi mất khoảng 6 tháng cho việc này”.

Mumtaz Begum sống trong một khu phố với nhiều túp lều ở phía bắc Delhi, cho biết lúc đầu khá băn khoăn nhưng đã quyết định cho hai con theo học các lớp học trên xe buýt và cô rất mừng khi hiện chúng đã tiến bộ hơn rất nhiều sau vài tháng.

Azmira, 10 tuổi, đã học ở một trong những lớp học di động được 4 năm cho biết: “Tất cả chúng cháu thực sự thích đến đây và học. Các giáo viên rất tốt và dạy chúng cháu nhiều điều.”

Các chuyến xe buýt Hy vọng hiện đang tiếp cận gần 400 trẻ em trên khắp Delhi và các khu vực lân cận. Tổ chức phi chính phủ này muốn mở rộng phạm vi hoạt động của mình tới 10 địa điểm khác ở các bang khác nhau nhưng đã tạm dừng các kế hoạch này vì quỹ và nguồn lực đã được chuyển hướng trong thời gian xảy ra đại dịch.

Hoài Anh

Xem thêm: