Thói quen nào cần ít nỗ lực nhất nhưng tạo ra sự khác biệt lớn nhất trong cuộc sống của bạn? Dưới đây là câu trả lời của Michal Stawicki trên Quora. Anh tự mô tả mình là: “Một gã đã thay đổi cuộc đời mình và đang giúp người khác làm như vậy. Một tác giả.”

Một thói quen đã làm đời tôi thay đổi rất nhiều mà tôi chẳng phải nỗ lực gì, tới mức sau 3 năm tôi mới để ý thấy nguồn gốc của sự thay đổi ấy. Nó cơ bản là một thói quen vô hình với sức mạnh của một quả bom nguyên tử.

Vào tháng 8/2012

Tôi hơi quá cân.

Tôi cực kỳ dễ ngượng.

Tôi làm một anh nhân viên văn phòng bình thường trong thế giới cổ cồn. Nhưng việc này không sao, tôi rất yêu công việc của mình.

Chúng tôi sống trong một căn hộ nhỏ mà có lẽ sẽ phải mất 35 năm nữa mới trả hết nợ. Vất vả lắm chúng tôi mới tiết kiệm được 2-4% thu nhập của mình.

Sức khỏe của tôi cứ bình bình. Tôi có một số bệnh mãn tính (chẳng hạn dị ứng) và tôi phải nằm liệt giường 2 lần mỗi năm vì bệnh cúm.

Và tôi sống một cuộc đời tuyệt vọng trong im lặng.

Đời tôi không có mục đích. Tôi thấy mình bị gạt ra lề. Tôi không cố gắng sống đúng với tiềm năng của mình, và tôi cũng chẳng biết phải làm gì với đời mình.

Tôi chỉ sống để tồn tại. Tôi bất tài vô dụng và vô vọng.

Đến tháng 12/2015

Tôi giảm được khá nhiều cân nặng và duy trì cân nặng tối ưu trong 2,5 năm qua.

Tôi vượt qua được sự ngại ngùng, tôi học được cách bắt đầu một cuộc nói chuyện và kết thêm được vài người bạn “trong thế giới thực” và rất nhiều bạn online.

Tôi thi đỗ các kỳ thi và có được 3 bằng cấp chuyên nghiệp. Tôi đổi việc, lại làm một anh cổ cồn trong một tập đoàn khác, nhưng lương tăng 35%.

Chúng tôi mua căn nhà đầu tiên và bán căn hộ cũ. Không gian sống của chúng tôi gần như tăng gấp đôi và không còn cảm thấy ngập ngụa nữa bởi vì tôi có thêm nhiều không gian để trữ đồ ở trên gác mái, tủ quần áo, phòng ăn và nhà để đồ.

Tỷ lệ tiết kiệm của chúng tôi tăng từ 2-4% lên khoảng 20%.

Tôi không bị ốm kể từ tháng 7/2013. Tôi phá vỡ 70 kỷ lục thể dục của bản thân trong vòng 3 năm. Chứng dị ứng của tôi đã đỡ rất nhiều. Trên thực tế, tôi chỉ được nhắc đến nó vào đỉnh điểm của mùa bầu cử.

Tôi đã trở thành một tác giả. Tháng 10/2012, tôi đã rất ngạc nhiên khi khám phá ra rằng tôi muốn biến việc viết lách thành nghề kiếm cơm của mình.

Tôi đã xuất bản 12 cuốn sách trên Amazon. Tôi bán được 13.000 bản và kiếm được 40% thu nhập từ tiền hoa hồng.

Tôi viết, bởi vì tôi đã định nghĩa lại bản sắc của mình. Tôi tìm thấy mục tiêu. Tôi đặt mục tiêu cao nhất trong đời mình là phát triển bản thân. Hơn chục cuốn sách của tôi chỉ là tác dụng phụ của việc đó. Tôi cũng bắt đầu đào tạo 1 kèm 1 online cho người khác.

ghostwriter image
(Ảnh minh họa/Shutterstock)

Thói quen đó là gì?

Tháng 12/2015 tôi đã nghe được một tập podcast của Shawn Achor, tác giả của cuốn “Lợi thế của Hạnh phúc (The Happiness Advantage).” Đó là một trải nghiệm khiến tôi mở rộng tầm mắt. Tôi luôn luôn tự hỏi mình có thể thay đổi đến mức nào trong vòng vài năm. Shawn đã trả lời. Tất cả đều nảy sinh xung quanh thói quen viết lách về những điều tôi cảm thấy biết ơn.

“Lòng biết ơn tái lập trình bộ não thành tích cực. Khi bộ não tích cực, mọi kết quả khả thi mà chúng ta biết cách làm thế nào để kiểm tra ra sẽ được gia tăng rất nhiều lần” – Shawn Achor.

Xin đừng hiểu sai ý tôi. Tôi ý thức được tôi có thói quen này. Tôi đã rèn luyện nó trong hơn 3 năm, nhưng tôi không hề biết nó có thể có tác động mạnh mẽ như thế nào.

Tôi có rất nhiều thói quen khác và khá dễ khi nhìn lại để đánh giá tác dụng của chúng. Tôi đã luyện đọc nhanh và có thể đọc nhanh gấp 2 lần trước kia. Tôi cũng tập thể dục hằng ngày, vì thế tôi đã liên tục phá kỷ lục thể hình của bản thân. Tôi đã học tập cho các kỳ thi, vì vậy tôi đã có bằng cấp.

Nhưng việc ghi nhật ký về lòng biết ơn của tôi chỉ là một thú vui để giải khuây. Rất nhiều những người thành công xung quanh tôi khuyên tôi viết tiếp. Tôi có 3 cuốn. Tôi bắt đầu cuốn đầu tiên vào tháng 9/2012, về vợ tôi. Cuốn thứ 2 có vẻ chuẩn chủ đề “nhật ký yêu thương” hơn – tôi ghi lại suy nghĩ mỗi ngày của mình và các việc làm được. Cuốn thứ ba, tôi viết về những đứa con của mình – bắt đầu từ tháng 1/2013. Tôi duy trì thói quen này một cách chăm chỉ và chỉ không viết trong vài ngày trong cả khoảng thời gian 3 năm.

Sức mạnh của sự biết ơn

Những ví dụ tôi liệt kê ở phần đầu bài chỉ là ví dụ thôi. Mọi thứ trong cuộc sống của tôi đều tốt hơn. Những điều tôi nói bên trên chỉ là phần nổi của tảng băng trôi. Tôi đã được phỏng vấn trên đài phát thanh. Tôi được mời hợp tác với các tác giả khác. Tôi đã đào tạo cho hơn 100 người qua hình thức 1 kèm 1. Tôi tạo dựng mối quan hệ công việc với nhiều triệu phú.

Thậm chí ở các lĩnh vực không thể đong đếm được, như đời sống tinh thần, cũng trở nên tốt hơn. Tôi là một trọng tài rất kém về bản thân mình, nhưng các anh chị từ cộng đồng nhà thờ tôi tham dự hơn một thập kỷ qua cam đoan rằng tôi đã thay đổi. Tôi cầu nguyện nhiều hơn 5 năm trước.

Tôi có thể kể tiếp danh sách này cho tới khi các bạn buồn ngủ. Việc ghi chép về những điều mà tôi biết ơn là một thói quen có tác động tích cực khổng lồ lên cuộc sống của tôi mà trong vòng 3 năm qua, tôi thậm chí không biết đến sức ảnh hưởng của nó.

Còn chờ gì nữa, hay cầm bút lên và bắt đầu cuốn nhật ký yêu thương đầu tiên của mình đi!

Minh Trí biên dịch

Xem thêm: