Thằng trí thức, thở hộc ra một câu, “Chúng ta sinh ra nhầm thế kỷ” để oán trách số phận đã sắp đặt gã nhầm thời nên gã lạc lõng, cô đơn, tài năng bản thân không được sử dụng đúng cách để làm việc lớn cho đời, bất lực, vật vờ, không ý nghĩa. Nhiều người thương cảm cho gã. Hận đời!

Tôi nghĩ, được sinh ra làm người, ở thời nào cũng vậy, mỗi người đều có một sứ mệnh, mục đích, ý nghĩa cuộc sống riêng mà mỗi người phải tự tìm và nhận ra để làm cho cuộc sống của chính mình trở nên có ý nghĩa, có ích.

Chúng ta được sinh ra ở thời này, cái thời xã hội đảo lộn các giá trị, “trí thức chỉ là cục phân”, thực tài không được trọng dụng, đất nước chịu đọa; cái thời đi ăn xin, đi làm thuê, làm đĩ khắp thiên hạ, nhục và không biết số phận đất nước sẽ ra sao. Chúng ta có quyền than vãn, có quyền thở hộc lên oán trách, có quyền trách số phận đã sắp đặt ta sinh nhầm thế kỷ, nhầm kinh tuyến vĩ tuyến nên tài năng ta bị thui chột?! Vâng, chúng ta có quyền quá chứ.

Nhưng, tôi nghĩ, thay vì trách oán và làm một thằng trí thức thất chí, vô dụng, tại sao ta không cảm thấy đây là một sự sắp đặt đầy thách thức của tạo hóa dành cho ta, cho thế hệ này, để ta được là chứng nhân, được là nhân tố đóng góp tri thức, tài năng, công sức cho sự thay đổi lớn lao của xã hội, đất nước?

Hãy thôi trò tự thương cảm chính mình, vì điều đó rất nhục, nó chỉ thể hiện sự tuyệt vọng, bế tắc. Hãy xốc lại áo mũ để góp, dù là một chút sức mọn, để thay đổi cái môi trường xã hội không tạo điều kiện cho ta được sống đúng nghĩa là một thằng trí thức. Thay đổi cho mình, cho xã hội, cho tương lai. Đừng đùn đẩy cho thế hệ sau, họ sẽ oán mình đấy!

Theo facebook Nguyen Thi Bich Nga
Đăng có chỉnh sửa dưới sự cho phép của tác giả

Xem thêm cùng tác giả: