Các thành viên của đội tuyển bóng đá Iran đã đứng im lặng trong khi bài quốc ca của đất nước họ vang lên trước trận đấu với Anh ở FIFA World Cup 2022. Nhiều suy đoán cho rằng họ có thể phải đối mặt với hậu quả ở quê nhà.

Các cầu thủ Iran đã bày tỏ sự đoàn kết với những người biểu tình Iran trong nước, vốn đang thể hiện sự phản kháng mạnh mẽ sau cái chết của cô Mahsa Amini, 22 tuổi, người Kurd, trong khi bị chính phủ giam giữ vì tội đội khăn trùm đầu không đúng cách ở thủ đô Tehran.

Một dòng tweet từ phóng viên Good Morning Britain Jonathan Swain cho thấy những người hâm mộ Iran đang la ó quốc ca của chính họ. Người Iran trên mạng xã hội đã chỉ ra rằng quốc ca không phải của Iran mà thực ra là của Cộng hòa Hồi giáo, cả hai có sự khác biệt rõ ràng.

Thời báo New York đã tweet rằng những người hâm mộ Iran cũng mang theo những tấm biển bên trong Sân vận động Quốc tế Khalifa ở Doha ở Qatar có nội dung “Tự do cho Iran” và “Phụ nữ, Cuộc sống, Tự do”. Ngoài ra còn có những người hâm mộ bên ngoài sân vận động mang theo lá cờ của Ba Tư và không được phép vào bên trong để xem trận đấu.

Một video được Iran International chia sẻ trên Twitter cho thấy người Iran ở quận Shahran của Tehran đã cổ vũ đội của họ dù thua cuộc 6-2 trước tuyển Anh, thậm chí còn hô vang “cái chết cho kẻ độc tài”.

Các báo cáo trước trận đấu cho biết chính quyền Iran đã yêu cầu không đề cập đến các cuộc biểu tình trong nước trong suốt thời gian diễn ra World Cup.

Trước phản ứng của các cầu thủ Iran, ông David E. Guinn, giáo sư nghiên cứu về luật quốc tế và nhân quyền của Đại học Albany, nói với Newsweek rằng không chỉ các cầu thủ Iran mà gia đình của họ “có thể phải đối mặt với những hậu quả nghiêm trọng, bao gồm giam giữ và/hoặc bắt giữ”.

Ông Guinn nói: “Chế độ Iran đã thể hiện rõ ràng quyết tâm và sự tàn nhẫn của mình trong việc tìm cách dập tắt tình trạng bất ổn đó, đặc biệt là ở những nơi công cộng. “Mặc dù vị thế trước công chúng của các cầu thủ có thể bảo vệ họ trong một thời gian, đặc biệt là khi họ đang thi đấu tại World Cup, nhưng vị thế đó cũng sẽ khiến họ trở thành mối quan tâm lớn hơn đối với chế độ. Họ không muốn những cá nhân nổi bật bước lên phía trước để nuôi dưỡng ngọn lửa [phản kháng].”

Những người trên khán đài, nhiều người trong số họ đã được truyền hình công chiếu, cũng có thể gặp nguy hiểm.

Ông Guinn nói: “Tôi không nghi ngờ gì về việc Lực lượng Bảo vệ Cách mạng của các dịch vụ an ninh Iran sẽ cố gắng xác định danh tính của họ, đặc biệt là những người mang biểu ngữ, và tìm hiểu lý lịch của họ để tìm kiếm bất cứ điều gì có thể biện minh cho việc giam giữ hoặc bắt giữ họ. “Mặc dù họ có thể là mục tiêu không quan trọng lắm vì họ không nổi tiếng, nhưng các dịch vụ an ninh tối thiểu sẽ muốn đặt họ dưới sự giám sát khi họ quay trở lại.”

Scott Sullivan, giáo sư về luật công quốc tế và nhân quyền tại Đại học Bang Louisiana, nói với Newsweek rằng “Chế độ Iran đã thể hiện sự sẵn sàng đưa ra những hình phạt khắc nghiệt đối với những người tìm cách thu hút sự chú ý đến các vi phạm nhân quyền của họ, vì vậy thật dễ dàng để tưởng tượng những người chơi sẽ bị trừng phạt… Sự nổi tiếng của họ có thể bảo vệ họ khỏi bị trừng phạt trực tiếp, nhưng tất nhiên, chính sự nổi tiếng đó khiến họ trở thành mối nguy hiểm mà chế độ khó có thể bỏ qua.”

Minh Ngọc (theo Newsweek)