Cha mẹ đã nhận ra sự bất thường trong mắt của đứa trẻ nhưng nghĩ rằng đó chỉ là hiện tượng phản chiếu bình thường. Nếu không được điều trị kịp thời, bé gái có thể mất thị lực vĩnh viễn.

Ngay từ khi vừa chào đời, thế giới của Madison Artale (đến từ Bellevue, Nebraska) đã có một màu tăm tối. Cô bé được chẩn đoán mắc bệnh đục thủy tinh thể bẩm sinh khi chưa đầy hai tháng tuổi. Nếu không được điều trị, cô bé sẽ có nguy cơ mất thị lực vĩnh viễn.

Cha mẹ của cô bé làm việc tại Căn cứ Không quân Offutt. Họ đã tìm đến Children’s Nebraska để được giúp đỡ. Bác sĩ Paul Rychwalski (giám đốc y khoa nhãn khoa tại bệnh viện) cùng nhóm của ông sẽ là những người thực hiện nhiệm vụ “giải cứu” cho đôi mắt của Madison Artale.

Mẹ của Madison Artale – Brandee Artale – lần đầu tiên nhận thấy con gái mình bị đục thủy tinh thể là khi đang cho con bú.

“Tôi cúi xuống và nghĩ có điều gì đó kỳ lạ trong mắt con bé”, cô nói.

Ban đầu, vợ chồng Artale nghĩ dấu hiệu đó đơn thuần chỉ là sự phản chiếu ánh sáng kỳ lạ. Thế nhưng bác sĩ của họ lại yêu cầu họ đến gặp bác sĩ nhãn khoa. Vậy là họ được chuyển đến Children’s Nebraska.

“Mọi người thường nghĩ bệnh đục thủy tinh thể chỉ xuất hiện ở người già nhưng thực tế nó có thể xảy ra cả ở trẻ em”, bác sĩ Rychwalski nói.

Theo bác sĩ, nguyên nhân gây bệnh 1/3 là do di truyền, 1/3 là do các vấn đề y tế hoặc rối loạn di truyền khác, 1/3 đến từ những nguyên nhân không rõ – và đây chính là trường hợp của Madison Artale.

Những người bị đục thủy tinh thể sẽ có thấu kính nằm ngay sau đồng tử bị đục. Mức độ nghiêm trọng ở các ca bệnh là khác nhau.

“Trong trường hợp của Madison, cô bé có một đám mây mờ, trắng, dày đặc ngay chính giữa trục thị giác. Không gì có thể xuyên qua đó, kích thích võng mạc và mang lại thị giác cho não của cô bé. Cô bé có nguy cơ bị mất thị lực vĩnh viễn nếu chúng tôi không can thiệp kịp thời”, bác sĩ Rychwalski nói.

Ông nhấn mạnh rằng Madison cần phải được loại bỏ thấu kính bị đục càng sớm càng tốt để não có thể sớm tiếp nhận hình ảnh rõ nét.

Brandee Artale cảm thấy việc phải đưa đứa con mới chào đời của mình lên bàn phẫu thuật là một sự kiện “kinh hoàng”.

“Tôi cứ suy nghĩ mãi. Con gái tôi mới được 2 tháng rưỡi vậy mà đã phải nằm lên bàn phẫu thuật và bị gây mê. Điều này có an toàn cho Madison không? Tôi chỉ cầu nguyện mọi chuyện sẽ ổn và Madison sẽ vượt qua được”, người mẹ nói với Fox News Digital.

Trong vài tháng tiếp theo, nhóm của bác sĩ Rychwalski đã thực hiện ba ca phẫu thuật phức tạp bằng Hệ thống hiển thị 3D NGENUITY.

“Tất cả các cấu trúc của mắt đều rất, rất nhỏ. Vì vậy, chúng tôi phải sử dụng một số công nghệ mới trong việc phóng đại và hiển thị phẫu thuật. Thay vì nhìn chằm chằm qua kính hiển vi, tôi dùng kính 3D để nhìn vào một màn hình lớn. Khi tôi thực hiện ca phẫu thuật, mọi người trong phòng đều có góc nhìn giống như tôi. Tất cả chúng tôi đều cố gắng hết sức để giúp đỡ Madison”, bác sĩ Rychwalski nói.

Cha của Madison – Andrew Artale – cho biết cô bé đã phải phẫu thuật loại bỏ bệnh đục thủy tinh thể ở cả hai mắt vào những thời điểm khác nhau.

“Con gái tôi gặp vấn đề về áp lực ở mắt trái nên phải phẫu thuật lần thứ ba”, anh nói.

Mỗi lần Madison được đưa vào phòng phẫu thuật là trái tim Andrew Artale lại tan nát. Nhưng anh không thể làm gì ngoài cầu nguyện cho mọi chuyện sẽ tốt đẹp.

“Con gái tôi đã đối mặt với các ca phẫu thuật một cách dũng cảm và đáng kinh ngạc. Tôi không thể đòi hỏi gì hơn nữa”, anh nói.

Madison Artale bắt đầu nhìn rõ thế giới khi được 7 tháng tuổi. Cô bé được đeo một chiếc kính mắt theo toa đặc biệt để hỗ trợ điều chỉnh thị lực.

“Madison không cảm thấy khó chịu với chiếc kính. Chúng tôi không cần phải vật lộn ép con đeo kính bao giờ. Con gái tôi giờ có thể nhìn mọi thứ xung quanh một cách bình thường. Vì vậy, chúng tôi rất hài lòng với kết quả đạt được”, Andrew Artale.

Theo bác sĩ, Madison Artale sẽ cần thực hiện một cuộc phẫu thuật khác để cấy ghép một thấu kính thay thế trong tương lai.

Brandee Artale chia sẻ rằng vợ chồng cô trao trọn niềm tin cho bác sĩ Rychwalski và nhóm chăm sóc tại Children’s Nebraska trong việc hỗ trợ Madison.

“Tôi nghĩ đó có lẽ là điều quan trọng nhất đối với bất kỳ bậc cha mẹ nào. Chúng ta cần xây dựng một mối quan hệ tràn đầy sự tin tưởng đối với các bác sĩ. Có như vậy thì chúng ta mới có thể thoải mái bày tỏ cảm xúc và nỗi sợ hãi của mình. Nhờ niềm tin đó mà hành trình này đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều đối với tất cả chúng tôi”, cô nói.