Từ xưa, có không ít những câu chuyện về việc tích đức hành thiện có thể thay đổi vận mệnh, chúng được ghi chép lại và được người xưa truyền tụng không dứt. Ngày nay, tín ngưỡng đã không còn được xem trọng, nên cũng hiếm có người tin tưởng những chi tiết thần kỳ trong các câu chuyện đó là sự thật. Nhưng dù tin hay không, đức hạnh của cổ nhân cũng khiến hậu nhân phải ngưỡng vọng không dứt. Dưới đây là một số ghi chép trích từ cuốn sách “Tập Phúc Tiêu Tai Chi Đạo”, nói về việc cứu người khác cũng là tự cứu bản thân mình.

Chuyện xưa: Cứu người khác cũng là tự cứu bản thân mình
(Ảnh minh họa: Bubbers BB, Shutterstock)

Cứu hai mẹ con, đỗ bảng vàng

Vào thời Tống, Vương Tăng đang trên đường lên kinh ứng thí thì gặp hai mẹ con đang khóc lóc thống khổ ở bên lề đường. Vương Tăng đến hỏi thăm nhà hàng xóm ở gần đó thì người ấy nói: “Hai mẹ con nhà này rất nghèo, nhà họ thiếu tiền nộp thuế nên bây giờ quan phủ đang bắt ép họ phải nộp tiền gấp. Mẹ chuẩn bị bán đứa con gái để lấy tiền trả nợ. Hai mẹ con không nỡ xa nhau nên mới khóc lóc đáng thương như vậy!”

Vương Tăng đến nhà gặp hai mẹ con hỏi thăm, sau đó nói với người mẹ: “Bà có thể bán con gái cho tôi. Vì tôi làm quan phải thường xuyên đi đây đi đó, cũng có đi qua nơi này nên hai mẹ con có thể thường xuyên gặp nhau.” Người mẹ đã đồng ý. Vương Tăng đưa cho bà ấy số tiền nợ quan phủ và nói rằng ba ngày sau sẽ đến rước người con gái đi.

Ba ngày trôi qua nhưng Vương Tăng không hề đến nhà họ đưa người con gái đi. Bà mẹ cảm thấy rất lạ nên tìm đến nơi Vương Tăng ở để hỏi thăm sự tình. Lúc này bà mới biết Vương Tăng chỉ là một thư sinh và anh ấy đã rời đi để lên kinh dự thi khoa cử. Vương Tăng để lại một phong thư và dặn dò chuyển nó cho bà mẹ. Trong bức thư, Vương Tăng nhắn nhủ bà mẹ hãy tìm một người trung thực có thể nhờ cậy để gả chồng cho cô con gái.

Về sau, Vương Tăng vào kinh ứng thí, ba lần liên tiếp đỗ cao trên bảng vàng và làm quan đến chức vụ cao, được Hoàng đế phong làm Nghi quốc công.

Chia gạo cứu giúp dân nghèo, bình an vượt nạn đói

Ở huyện Tân Kiến có một năm gặp phải nạn đói lớn. Có một cặp vợ chồng rất nghèo, trong nhà chỉ còn sót lại hơn một thưng gạo. Hai vợ chồng nấu cơm và cho thuốc độc vào trong cơm với hy vọng ăn rồi sẽ chết cho xong. Ngay lúc họ định ăn cơm thì lý trưởng đến thăm nhà giục họ trả tiền nợ. Đúng lúc lý trưởng đang đói bụng, nhìn thấy nhà họ có cơm nên muốn ăn.

Hai vợ chồng vội vã ngăn cản lý trưởng và nói: “Chỗ cơm này ông không nên ăn!” Họ vừa khóc vừa nói rõ nguyên nhân cho ông ấy biết. Lý trưởng nghe xong câu chuyện trong tâm cảm thấy vô cùng đau xót nên ông đã nói: “Nhà hai người làm sao mà khốn cùng đến mức này cơ chứ? Tuy nhà tôi cũng thiếu lương thực nhưng vẫn còn có năm đấu gạo! Thôi được rồi, tôi sẽ về nhà lấy số gạo đó. Số gạo tuy ít ỏi nhưng vẫn có thể sống qua được vài ngày!”

Hai vợ chồng theo lý trưởng về nhà lấy gạo. Sau khi họ mang gạo trở về nhà mình thì mới phát hiện trong bao gạo có 50 lượng vàng kim. Họ nghĩ trong lòng số tiền này nhất định là của công nên đã vội vã mang trả lại. Lý trưởng nói: “Số tiền này không phải là tiền của quan phủ, nhất định là tiền Trời ban cho chúng ta đấy!”

Vậy nên lý trưởng và hai vợ chồng cùng nhau chia đều số tiền này. Nhờ vậy cả hai nhà có thể bình an vượt qua được nạn đói.

Cứu người cũng là cứu bản thân

Ở vùng Cao Bưu có một người tên là Trương Bách Hộ. Có một lần anh ta ngồi trên thuyền nhìn thấy ở phía xa có một người đang cố bò lên phía sau con thuyền đã bị lật úp, lúc chìm lúc nổi trong nước, tình thế vô cùng nguy hiểm. Trương Bách Hộ cùng người đó kêu chiếc thuyền đánh cá ở phía trước đến cứu mạng, nhưng thuyền cá không có hồi đáp.

Trương Bách Hộ lập tức lấy ra 10 lượng bạc đưa cho người lái thuyền, người lái thuyền mới đưa thuyền đi cứu mạng người kia.

Cuối cùng hóa ra người sắp sửa chết đuối được cứu sống chính là con trai của Trương Bách Hộ.

Qua những câu chuyện trên có thể thấy rằng, làm việc thiện cứu giúp người khác có thể thay đổi vận mệnh của chính mình. Tích đức hành thiện, giữ mình thanh khiết càng là đạo lý làm người cực kỳ trọng yếu. Thiện ác hữu báo, làm việc tốt giúp đỡ người khác và giữ tâm đoan chính nhất định sẽ có phúc báo.

Dựa theo “Văn hóa mạn đàm: Tuyển tập những câu chuyện cứu nguy giải nạn thời xưa
Đăng trên Minghui.org
Tác giả: Lục Văn

Xem thêm:

Mời xem video: