Đạo gia coi trọng nhân sinh, theo đuổi việc nhận ra giá trị của chính cuộc sống. Lý tưởng quan trọng của đạo gia chính là tu luyện trở về bản tính chân chính của con người, từ đó đắc Đạo thành tiên. Đạo gia thường chú trọng nghiên cứu về sinh mệnh, trong đó vấn đề sinh tử cũng là vấn đề quan trọng mấu chốt trong Đạo gia.

mang theo gì khi chết
(Ảnh: 4045/ Shutterstock)

Dưới đây là một câu chuyện đạo gia kể về khoảnh khắc vừa từ giã cuộc sống của một người đàn ông. Lúc này anh mới nhận ra cuộc sống của mình ngắn ngủi như thế nào. Anh nhìn thấy sứ giả địa ngục đang tiến về phía mình với một chiếc hộp trên tay.

Sứ giả địa ngục nói: “Được rồi, mau đi thôi!”

Người đàn ông liền hỏi: “Nhanh như vậy sao? Tôi còn rất nhiều chuyện chưa làm xong”.

Sứ giả địa ngục trả lời: “Rất xin lỗi, nhưng thời gian của ngươi đã hết rồi”.

Người đàn ông hỏi tiếp: “Trong chiếc hộp này của ông đựng cái gì?”

Sứ giả địa ngục trả lời: “Là di vật của ngươi”.

Người đàn ông lại hỏi: “Di vật của ta à? Ý của ông là đồ, quần áo và tiền của ta sao?”

Sứ giả địa ngục đáp: “Những thứ này chưa bao giờ là của ngươi cả, chúng thuộc về trái đất”.

Người đàn ông lại hỏi: “Là ký ức của ta phải không?”

Sứ giả địa ngục đáp: “Không phải, chúng thuộc về thời gian”.

Người đàn ông đoán rằng: “Là tài năng của ta sao?”

Sứ giả địa ngục nói: “Không, chúng thuộc về hoàn cảnh.”

Người đàn ông hỏi tiếp: “Chẳng lẽ là bạn bè và người thân của ta?”

Sứ giả địa ngục đáp: “Không, chúng thuộc về hành trình mà ngươi đã đi qua”.

Người đàn ông hỏi: “Là vợ và con cái của ta phải không?”

Sứ giả địa ngục đáp: “Không phải, chúng thuộc về trái tim của ngươi”.

Người đàn ông nói: “Vậy nhất định là cơ thể của ta”.

Sứ giả địa ngục đáp: “Không, cơ thể của ngươi thuộc về cát bụi”.

Cuối cùng, người đàn ông khẳng định rằng: “Vậy chắc chắn là linh hồn của ta”.

Sứ giả địa ngục mỉm cười nói: “Ngươi hoàn toàn sai rồi, linh hồn của ngươi thuộc về ta.” 

Người đàn ông rơm rớm nước mắt nhận lấy chiếc hộp từ sứ giả địa ngục và mở ra, bên trong trống rỗng! Với những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, anh hỏi sứ giả địa ngục với trái tim tan nát “Chẳng lẽ ta chưa bao giờ sở hữu bất cứ thứ gì sao?” 

Sứ giả địa ngục: “Đúng vậy, trên đời này không có thứ gì thực sự thuộc về ngươi cả”. 

Người chết hỏi: “Vậy, cái gì là của ta?” 

Sứ giả địa ngục: “Mọi khoảnh khắc trong cuộc đời là của ngươi.” 

Một lời thức tỉnh người mê trong mộng ảo

Nhân sinh như mộng, trăm năm phù du, tựa như bóng ngựa trắng phớt qua khe cửa, cả đời tranh đoạt danh lợi lúc này cũng không thể mang theo, ngoài việc phải chịu thống khổ đau đớn trước khi chết, thì còn có thể lưu lại cái gì?  

Vì vậy, thay vì tranh cãi, tức giận thì hãy trân trọng những người xung quanh và học cách để thấu hiểu nhau nhiều hơn. Bởi vì thời gian để chúng ta có thể ở cạnh bên nhau sẽ mỗi ngày một ít đi, cuối cùng rồi cũng phải lìa xa. Dù gặp chuyện không vừa ý cũng đừng than thân trách phận hay chi li tính toán, cũng nên trân quý những gì mình đang có và sống trọn vẹn từng ngày.