Vì nhiều lý do, con người trong xã hội hiện đại thường bị ám ảnh bởi vẻ ngoài giàu có. Mặc dù nghe có vẻ hơi bất lịch sự, nhưng không ít người trong chúng ta vẫn luôn tự hỏi: “Anh này kiếm được bao nhiêu tiền nhỉ? Cái xe này giá bao nhiêu?”… Chúng ta đều biết rằng tiền không phải là tất cả, nhưng trong thế giới đầy cạnh tranh này, dường như đồng tiền luôn ngự trị trong tâm trí mọi người. Dưới đây là một câu chuyện ý nghĩa về nhà vua và chiếc áo choàng. Nó nhắc nhở chúng ta rằng không nên đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ và lòng tốt nên dành cho tất cả mọi người dù họ ở bất kỳ giai tầng nào.

Một chuyện cổ về lòng hiếu khách: Chiếc áo choàng của nhà vua
Chúng ta thường bị ám ảnh bởi cái “khung tranh” mà mình đóng cho người khác. (Ảnh minh họa: Master1305/Shutterstock, Royalty-free stock photo)

Thuở xưa, ở một đất nước xa xôi có một vị vua thông thái. Một ngày nọ, khi đang cưỡi ngựa dạo chơi, nhà vua đi ngang qua một ngôi nhà rất đẹp. “Ai đang sống trong căn nhà đó?”, nhà vua hỏi.

“Thưa đức vua, người giàu có nhất vương quốc sống ở đây. Ông ta thường tổ chức những bữa tiệc thịnh soạn mỗi ngày để thết đãi những người bạn giàu có của mình”, người hầu đáp.

“Và ông ta làm gì cho người nghèo?”, nhà vua hỏi tiếp.

“Không làm gì ạ!”, người hầu thưa.

Ngày hôm sau, nhà vua mặc một bộ quần áo cũ rách đi đến nhà của người đàn ông giàu có. Lúc đó, ông ta đang hóng mát trước cửa nhà. Nhà vua cúi đầu nói: “Ôi người đàn ông tốt bụng! Xin ngài hãy cho tôi một chút thức ăn và để tôi nghỉ ngơi trong ngôi nhà xinh đẹp của ngài. Tôi đang rất đói và mệt.”

“Đi khỏi đây ngay!”, người đàn ông giàu có tức giận quát lớn. “Biến đi! Nếu không ta sẽ gọi gia nhân đến cho ngươi một trận. Ta không cho phép bất cứ tên ăn xin nào quanh quẩn ở nhà ta”.

Nhà vua vờ buồn bã quay đi.

Ngày hôm sau, nhà vua mặc lại bộ quần áo cũ rách bên trong, nhưng bên ngoài thì khoác một chiếc áo choàng bằng lụa lộng lẫy được trang trí từ vàng bạc và châu báu.

Lần này khi nhìn thấy chiếc áo choàng đắt giá, người đàn ông giàu có liền vội chạy ra tiếp đón, cung kính dắt tay nhà vua vào và thiết đãi một bữa tiệc thịnh soạn.

“Ăn đi bạn của tôi”, người đàn ông nói. “Thật là một vinh hạnh lớn lao khi một người như ngài bước vào nhà tôi.”

Nhà vua lấy một vài món ăn và bẻ ra thành nhiều miếng nhỏ. Nhưng thay vì ăn, ông lại đặt chúng vào những nếp gấp của chiếc áo choàng.

“Tại sao ngài không ăn?”, người đàn ông giàu có hỏi. “Tại sao ngài lại đặt nó trong áo choàng của ngài?”

Nhà vua liền đứng dậy cởi chiếc áo choàng ra, để lộ bộ quần áo cũ rách rồi nói: “Bởi vì ông cho áo choàng của ta ăn chứ không phải cho ta ăn. Hôm qua, ta ăn mặc như một kẻ nghèo hèn đến gặp ông và ông đã đuổi ta đi. Hôm nay, ta mặc chiếc áo choàng đẹp đẽ này nên ông đã thết đãi ta một bữa tiệc thịnh soạn. Nhưng ta của ngày hôm nay cũng là ta của ngày hôm qua: ta vẫn là vua của ông”.

Người đàn ông giật mình tỉnh ngộ: “Xin hãy tha thứ cho tôi! Hỡi đức vua! Xin hãy tha thứ cho tôi! Tôi đã quá tự mãn và ích kỷ. Nhưng kể từ ngày hôm nay, sẽ không một người nghèo khó nào bị đuổi ra khỏi nhà tôi nữa. Ngài đã dạy tôi rằng giá trị của một người không phải ở quần áo mà người ấy mặc.”

Loạt bài “Những câu truyện cổ trí tuệ” gợi cho chúng ta nhớ về những giá trị đạo đức truyền thống được mọi người khắp nơi trên thế giới trân quý. Chúng tôi hy vọng những câu chuyện sâu sắc và thông điệp ý nghĩa trong loạt bài này sẽ giúp sưởi ấm trái tim và nuôi dưỡng tâm hồn độc giả.

Thủy Trúc (Theo Sound of Hope Network)

Xem thêm:

Mời xem video: