Vũ trụ tồn tại âm và dương, loài vật có giống đực và giống cái, con người sinh ra có nam và có nữ. Nhưng sự tồn tại giống đực và giống cái hay người nam và người nữ lại là sự công kích mạnh mẽ đối với thuyết tiến hóa và minh chứng cho sự tồn tại của Thần.

Khi chúng ta suy nghi về thuyết tiến hóa, trong đầu chúng ta sẽ xuất hiện 1 “biểu đồ tiến hóa”, nó thường trông như thế này:

sự tồn tại của Thần
Sơ đồ được sử dụng trong thuyến tiến hóa (nguồn: Jim Stephens)

Biểu đồ này cho thấy con người đang tiến hóa từ một sinh vật giống vượn thành con người. Tuy nhiên, một phần cực kỳ quan trọng và hoàn toàn thiết yếu đã bị bỏ sót trong bức tranh này.

Ở mỗi bước của quá trình tiến hóa, chắc chắn phải có một con cái phát triển đồng thời, cùng với những tiến hóa di truyền động bộ và tương ứng một cách chính xác với con đực. Như hình dưới đây:

sự tồn tại của Thần
Sơ đồ thực tế thuyết tiến hóa cần có (nguồn: Jim Stephens)

Ví dụ, nếu có một sự “tiến hóa” về ngón tay trong cơ thể con đực, nhưng không có sự tiến hóa đồng thời và tương ứng của ngón tay cái trong cơ thể con cái, thì ngón tay cái sẽ không có khả năng truyền sang thế hệ tiếp theo. Nếu đúng như vậy, theo lý thuyết di truyền, một số trong thế hệ con cháu sẽ có ngón tay cái và một số sẽ không có. Nhưng, con người ngày nay tại sao không xuất hiện hiện tượng một số có ngón tay cái và một số không có?

Vì tất cả mọi người trên thế giới đều có ngón tay cái nên chúng ta phải giả định rằng tất cả chúng ta đều có nguồn gốc từ một người đàn ông và một người phụ nữ có ngón tay cái.

Ngoài ra, tại sao ngày nay không có người nào không có ngón tay cái? Nếu một số tổ tiên của tôi không có ngón tay cái và một số tổ tiên của vợ tôi không có ngón tay cái, thì chắc chắn một số con cái của tôi sẽ không có ngón tay cái.

Lưu ý: Kịch bản này cũng sẽ đúng với động vật và cá hoặc bất kỳ loài nào có con đực và con cái.

Một ví dụ thậm chí còn phức tạp hơn, khi con đực phát triển bộ phận sinh dục đực thì con cái nhất thiết phải phát triển bộ phận sinh dục cái. Nếu không thì bộ phận sinh dục đực có ích lợi gì?

Nếu chúng ta nghiên cứu chu kỳ sinh sản của con người, có rất nhiều thay đổi diễn ra trong suốt 1 tháng. Ví dụ, vào thời kỳ rụng trứng, dịch nhầy trong bộ phận sinh dục người phụ nữ sẽ gia tăng, tạo ra môi trường dinh dưỡng tốt cho tinh trùng tồn tại, đồng thời giúp cho tinh trùng có thể dễ dàng di chuyển tìm đến trứng để thụ thai. Ngược lại, khi không ở thời kỳ rụng trứng, dịch nhầy trong cơ thể người phụ nữ sẽ giảm dần, và môi trường a-xít trong cơ thể người nữ sẽ có tác dụng làm chết tinh trùng. Hay nói một cách khác, chỉ khi nào có đủ điều kiện thụ thai, thì cơ thể người nữ mới trở nên “hiếu khách” với tinh trùng của người nam.

sự tồn tại của Thần
Chỉ khi nào có đủ điều kiện thụ thai, cơ thể người nữ mới trở nên “hiếu khách” với tinh trùng của người nam (nguồn: Ilonailona/Shutterstock)

Điều này chẳng phải là sự phát triển phi thường? Nó không thể xuất hiện một cách ngẫu nhiên nhờ sự tiến hóa. Nó chỉ có thể là “thiết kế” đặc biệt khi một “ai đó” hiểu biết được về cấu tạo bộ phận sinh dục của cả người nam và người nữ, cơ chế thụ tinh, chu kỳ kinh nguyệt của người nữ và đặc tính sinh, lý, hóa của tinh trùng và trứng. Và nó phải được tạo ra ngay vào thời điểm người đàn ông xuất hiện bộ phận sinh dục nam và người đàn bà xuất hiện bộ phận sinh dục nữ.

Nếu giả sử cơ chế này xuất hiện qua tiến hóa, thì hẳn ban đầu cơ thể của tổ tiên người phụ nữ không thể có dịch nhầy làm môi trường dinh dưỡng cho tinh trùng tồn tại và di chuyển đến để thụ tinh với trứng. Và có thể cũng chẳng có việc trứng được thụ tinh với tinh trùng, có nghĩa là sẽ chẳng có sự sinh sản và di truyền. Tức là, cũng chẳng tồn tại loài người hôm nay.

Và đó không phải là tất cả. Ngay cả khi cơ thể người nam phát triển một thay đổi (tiến hóa) và cơ thể người nữ phát triển sự thay đổi (tiến hóa) tương ứng, họ vẫn phải gặp nhau và giao phối thành công.

Nói cách khác, họ phải ở gần nhau. Cả hai đều phải ở độ tuổi sinh đẻ. Họ phải giao phối. Sự giao phối đó phải sinh ra con trai hoặc con gái thừa hưởng đặc điểm tiến bộ mới. Rồi khi đứa trẻ đó lớn lên, nó cũng phải tìm một người bạn đời có cùng đặc điểm tiến bộ để giao phối thành công.

Xác suất xảy ra tất cả những điều này sẽ như thế nào trong điều kiện con người phân bố trên toàn trái đất và điều kiện giao thông, liên lạc lạc hậu như vậy?

Có thể cho rằng đặc điểm tiến bộ mới chiếm ưu thế. Sau đó, nếu bất kỳ cá nhân nào có đột biến thì tất cả con cháu của người đó sẽ có đột biến đó. Nhưng đó không phải là một khẳng định dựa trên đức tin hay sao?

Ai đó cũng có thể giữ niềm tin vào sự ngẫu nhiên và tin vào những tiến hóa rất nhỏ diễn ra trong hàng triệu năm. Nhưng vẫn có một lý thuyết dựa trên đức tin chứ không phải bằng chứng khoa học. Niềm tin vào sự ngẫu nhiên không có bất cứ “bằng chứng” nào tốt hơn bằng chứng của đức tin. Và bằng chứng của đức tin đẹp đẽ và thanh lịch hơn nhiều. Bằng cách nào đó, ta không thể tưởng tượng được rằng tồn tại một phương pháp nào đó có thể tạo ra một bộ phận sinh dục nam và bộ phận sinh dục nữ có đầy đủ các đặc điểm ưu việt như con người hiện nay đang có chỉ bằng những thay đổi nhỏ dần dần.

Thuyết tiến hóa phải thừa nhận rằng bất kỳ sự tiến bộ nào bằng cách nào đó sẽ lan rộng ra toàn bộ dân số loài người, gồm cả nam và nữ.Nói cách khác, mỗi người trong chúng ta đều có tổ tiên mang đặc điểm này. Tức là, hoặc là tất cả chúng ta đều có nguồn gốc từ một nam và nữ ban đầu có đặc điểm mới đó, hoặc tất cả những người sinh ra không có đặc điểm mới sẽ hoàn toàn chết và không bao giờ sinh sản.

Khi xác suất (khả năng) xảy ra sự kiện A là 10% và xác suất xảy ra sự kiện B thứ hai là 10% thì xác suất xảy ra cả A và B là bao nhiêu? Điều này được tính bằng cách nhân các xác suất với nhau. Trong trường hợp này, xác suất xảy ra cả A và B là 1%.

Ngay cả khi cực kỳ hào phóng, ta cũng không thể tưởng tượng được xác suất xảy ra một số trường hợp được mô tả ở trên là khoảng 10%.

Để tin rằng quá trình trên xảy ra một cách ngẫu nhiên mà không có một người sáng tạo thông minh vô hình hướng dẫn quá trình đó đòi hỏi một niềm tin rất lớn, niềm tin vào sự ngẫu nhiên và hỗn loạn để tạo ra trật tự và vẻ đẹp. Đó là đức tin nhiều hơn hầu hết những người theo tôn giáo hoặc tín ngưỡng có được.

Nói tóm lại, sự tồn tại của người nam và người nữ, giống đực và giống cái, chẳng phải là minh chứng cho sự tồn của Thần và việc Thần tạo ra con người?

Theo Jim Stephens/101 Bằng chứng về Thiên Chúa, Thiện Tâm biên dịch

Xem thêm: