Ông Jacob Lavee – Giám đốc cấy ghép tim tại Trung tâm Y tế Sheb ở thành phố Tel Aviv-Yafo, Israel và ông Matthew P. Robertson – một nhà nghiên cứu tại Tổ chức Tưởng niệm Nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản, nhấn mạnh rằng hoạt động mổ cướp nội tạng của ĐCSTQ là một phần những giao dịch quy mô lớn và sinh lợi khổng lồ.

p3020851a388255568
Các học viên Pháp Luân Công mô phỏng hoạt động mổ cướp nội tạng sống của ĐCSTQ trên đường phố Hồng Kông (Ảnh: Wrightbus / Wikipedia / CC BY-SA 3.0)

Báo cáo của các bác sĩ Trung Quốc vô tình vạch trần nạn mổ cướp nội tạng từ người sống

Hôm 31/5, ông Lavee và ông Robertson đăng bài trên tạp chí Wall Street Journal cho biết, một cuộc rà soát quy mô lớn với gần 3.000 báo cáo lâm sàng bằng tiếng Trung Quốc phát hiện ra rằng các bác sĩ Trung Quốc đã nhiều lần thừa nhận  “người hiến tạng” chưa chết khi bị cắt bỏ nội tạng.

Các bác sĩ ở Vũ Hán viết: “Khi mở lồng ngực của người hiến tạng, vết mổ ở thành ngực nhợt nhạt, tim tím tái và đập yếu. Nhưng ngay sau khi đặt nội khí quản và thở oxy, tim ngay lập tức đập mạnh. Từ xương sườn thứ 4 của xương ức, một vết rạch đã được thực hiện giữa khoang ngực và tim của người hiến tạng đã được lấy ra.”

Trong bài viết của mình, ông Lavee và ông Robertson cho biết mô tả trên chỉ ra rằng người hiến tạng chỉ được kết nối với máy thở trong quá trình phẫu thuật; các bác sĩ cũng vô tình tiết lộ rằng người hiến tặng vẫn còn sống khi bắt đầu cuộc phẫu thuật.

Bài báo cho biết, tuyên bố cho chết não chỉ hợp pháp khi người hiến tạng phải mất khả năng tự thở và đã được đặt nội khí quản. Đây là một nguyên tắc y tế được công nhận, liên quan đến quy tắc cơ bản về đạo đức cấy ghép, rằng người hiến tạng phải chết trước khi các cơ quan nội tạng quan trọng được lấy ra.

Mất thở tự phát nghĩa là phải dựa vào máy thở để duy trì việc trao đổi không khí. Nghĩa là trước khi chẩn đoán chết não, nhất định phải duy trì hô hấp bằng máy thở qua đường thở nhân tạo (đặt nội khí quản).

Nếu người hiến tạng được đặt nội khí quản sau khi bị tuyên bố chết não (giả), điều đó có thể chứng minh rằng người hiến tạng vẫn còn sống trước khi tiến hành thủ thuật mổ lấy nội tạng.

Trong bài viết, ông Lavee và ông Robertson cho biết nghiên cứu của họ cho thấy trong hơn 3 thập kỷ, nhiều báo cáo cấy ghép nội tạng liên quan đến hơn 300 nhân viên y tế tại 56 bệnh viện Trung Quốc đã mô tả, rằng đầu tiên những người hiến tạng được tuyên bố là chết não, sau đó được đặt nội khí quản.

Một tờ báo về ghép tạng của Trung Quốc mô tả một trường hợp xảy ra vào năm 2005: “Sau khi chết não thì đặt nội khí quản, cho thở bằng máy, rạch giữa ngực. Sau khi tiêm heparin chống đông máu, lại rạch các mạch lớn tự do trong màng ngoài tim…”

Trong một số trường hợp, không cần đặt nội khí quản, ông Lavee và ông Robertson cho biết.

ĐCSTQ mổ cướp nội tạng sống vì lợi nhuận, học viên Pháp Luân Công và người Duy Ngô Nhĩ bị nhắm mục tiêu

Trong bài viết của mình, ông Lavee và ông Robertson nói, mọi người đều biết rằng Trung Quốc (ĐCSTQ) thu hoạch nội tạng từ các tử tù và tù nhân lương tâm như một phần của những thương vụ lớn và béo bở.

Những nhóm theo tôn giáo thiểu số như Pháp Luân Công (học viên) và người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ đã trở thành mục tiêu bị mổ cướp nội tạng. Một tòa án độc lập ở London mô tả đây là tội ác chống lại loài người và có thể cấu thành tội diệt chủng.

Ngày 25/4, Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ (USCIRF) đã công bố Báo cáo Tự do Tôn giáo Quốc tế năm 2022, cho biết “Pháp Luân Công” “đặc biệt dễ bị bức hại” ở Trung Quốc.

Bài báo cũng cho biết Trung Quốc đã xuất bản rất nhiều bài luận văn về việc cấy ghép tim và phổi, nhưng hầu hết đều không đề cập đến chuyện người hiến tạng sẽ được xử lý như thế nào.

Bài báo cho biết, mặc dù vào năm 2015, Trung Quốc (ĐCSTQ) tuyên bố ngừng sử dụng nội tạng của tù nhân, nhưng nghiên cứu trước đó của ông Lavee và ông Robertson đã đưa ra những điều đáng ngờ.

Trong một bài báo năm 2019 trên tạp chí “BMC Medical Ethics”, ông Lavee và ông Robertson đã sử dụng biện pháp thống kê, để chỉ ra rằng số liệu hiến tạng tự nguyện chính thức của ĐCSTQ đã bị làm sai lệch và đảng này đã phóng đại sự thành công của chương trình cải cách hiến tạng tự nguyện của Trung Quốc.

Bài báo cũng cho biết, các nhà lãnh đạo y tế toàn cầu đã bác bỏ phần lớn những lo ngại về nạn mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc. Khi thành lập lực lượng đặc nhiệm chống buôn bán nội tạng, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã lấy lời khuyên từ các bác sĩ phẫu thuật cấy ghép Trung Quốc, sau đó đặt họ vào vị trí thành viên của ủy ban này.

Năm 2020, các quan chức WHO đã cùng những người bảo vệ lâu năm cho hệ thống cấy ghép của Trung Quốc tấn công nghiên cứu trước đó của ông Lavee và ông Robertson.

Báo cáo nghiên cứu của ông Lavee và ông Robertson được công bố trên Tạp chí Cấy ghép Hoa Kỳ ngày 4/4 đã tìm thấy “bằng chứng trực tiếp” về việc “thu hoạch nội tạng sống” của ĐCSTQ, dựa trên việc xem xét một lượng lớn các tài liệu lâm sàng về cấy ghép nội tạng do chính các bác sĩ phẫu thuật Trung Quốc viết. Điều này xác thực được rằng các cơ quan thực thi pháp luật nhà nước của ĐCSTQ đã hợp tác với các bệnh viện, nhằm thu hoạch nội tạng sống một cách có hệ thống.

Báo cáo của ông Lavee và ông Robertson cho thấy từ năm 1980 – 2015, trong 71 bài luận của Trung Quốc về cấy ghép nội tạng, mô tả về quy trình mổ lấy nội tạng, lại xuất hiện hiện tượng chẩn đoán chết não trước, sau đó mới đặt nội khí quản.

Trong một cuộc phỏng vấn với “Haaretz”, tờ báo hàng đầu của Israel, ông Lavee cho biết, 71 bài viết này trải dài trong 35 năm, đến từ 15 tỉnh, 33 thành phố và 56 bệnh viện khác nhau. “Việc phân bổ này chứng minh rằng đây (việc thu hoạch nội tạng sống) không phải là một vấn đề cá biệt hay tạm thời, mà nó phải trở thành một chính sách.”

Ông Lavee chỉ ra rằng các bệnh viện Trung Quốc quảng cáo thời gian chờ đợi để cấy ghép nội tạng chỉ là vài tuần, so với hàng tháng hoặc hàng năm ở các nước phương Tây. Người Trung Quốc liên tiếp quảng cáo trên Internet bằng tiếng Anh, tiếng Nga và tiếng Ả Rập và rao bán nội tạng cho khách du lịch cấy ghép. Những quảng cáo này không hề nói rõ nguồn gốc của nội tạng.

Ông Lavee nói: “Những dữ liệu này chứng minh, suốt nhiều thập kỷ qua, vẫn luôn tồn tại mối liên hệ rất chặt chẽ giữa bộ máy an ninh của Trung Quốc (ĐCSTQ) và các cơ sở y tế.”

Trả lời phỏng vấn của tờ Australian Financial Review, ông Matthew P. Robertson chia sẻ:

Chúng tôi nhận thấy rằng bác sĩ đã trở thành đao phủ hành quyết thay cho chính quyền, mà cách hành quyết là mổ lấy tim”.

“Có nhiều cáo buộc đáng tin cậy và liên tục về việc Trung Quốc giết hại tù nhân Pháp Luân Công và các tù nhân chính trị khác để lấy nội tạng”, tờ National Review bình luận về nghiên cứu.

Pháp Luân Công dạy mọi người thực hành “Chân – Thiện – Nhẫn” trong cuộc sống, giúp các học viên khỏe mạnh về thể chất và tinh thần. Năm 1999, cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công với quy mô chưa từng có, được Công an, Viện kiểm sát và các Sở Tư pháp phối hợp triển khai, và đã vượt xa phạm vi pháp luật. Đến nay, Pháp Luân Công đã có mặt tại hơn 100 quốc gia và giành được hơn 3.000 giải thưởng quốc tế.

Bình Minh (t/h)