Trong những năm gần đây, các diễn đàn và báo cáo toàn diện đã chỉ ra rằng Trung Quốc dưới sự cai trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là quốc gia đã sử dụng công nghệ cao giám sát nhiều nhất trong lịch sử thế giới. ĐCSTQ tiếp tục sử dụng các hệ thống công nghệ cao để nhắm vào nhân quyền và các tín đồ tôn giáo.

Camera 1
Ngày 27/9/2022, mọi người đi ngang qua màn hình truyền hình mạch kín (CCTV) trên một con đường ở Bắc Kinh (Ảnh: Jade Gao /AFP qua Getty Images)

Tại “Diễn đàn Geneva 2019 – Sự đàn áp công nghệ cao và tự do tôn giáo của Trung Quốc” được tổ chức tại Thụy Sĩ, Bitter Winter, tạp chí nhân quyền của Ý, đã phát biểu tại hội nghị chuyên đề, và chỉ ra rằng ĐCSTQ liệt tất cả các tôn giáo là kẻ thù chung số một của đất nước, và sử dụng các hệ thống phức tạp (công nghệ cao) để ngăn chặn họ.

Trong số đó, việc giám sát và đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ được mọi tầng lớp xã hội coi là cực kỳ nghiêm trọng.

Trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông, ông Lương Thiếu Hoa, cựu luật sư Trung Quốc hiện đang sống ở Hoa Kỳ, chỉ ra rằng cuộc đàn áp tôn giáo của ĐCSTQ, đặc biệt là cuộc đàn áp Pháp Luân Công tàn bạo tới mức khó tin. Hơn 20 năm qua, ĐCSTQ đã sử dụng nhiều cách thức đàn áp khác nhau.

Theo Minghui.org (Minh Huệ Net), từ lâu ĐCSTQ vẫn luôn khám phá các công nghệ dựa trên phân tích dữ liệu lớn (big data) và điện toán đám mây, để theo dõi, giám sát và hạn chế quyền tự do cá nhân của các học viên Pháp Luân Công.

Không chỉ các thiết bị điện tử theo dõi và định vị toàn cầu được lắp đặt trong ô tô, trên xe đạp, trong điện thoại di động, thậm chí trong túi của các học viên Pháp Luân Công.

Các biện pháp giám sát khác bao gồm lắp đặt camera giám sát xung quanh nhà của các học viên Pháp Luân Công; thu thập dữ liệu cá nhân về khuôn mặt, dấu vân tay, dáng đi và giọng nói; từ chối cấp hộ chiếu và cấm họ rời khỏi Trung Quốc. Họ bị sách nhiễu, bị theo dõi, bỏ tù, bắt giữ, tra tấn, thậm chí bị giết để lấy nội tạng một cách tùy tiện.

Cựu luật sư nhân quyền Trung Quốc Ngô Thiệu Bình hiện đang sống ở Hoa Kỳ, cho biết: “Mục đích của ĐCSTQ là luôn theo dõi nhất cử nhất động của những người này, không chỉ cử động cơ thể của họ mà cả những thứ khác như điện thoại di động và internet.”

Năm 2017, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) cho biết, cảnh sát Trung Quốc không cần phải có bất kỳ lệnh nào của tòa án đã có thể tiến hành giám sát, hoặc cung cấp bằng chứng cho thấy người bị họ thu thập dữ liệu liên quan đến hoặc tham gia vào hoạt động tội phạm.

Theo HRW, sở cảnh sát không bắt buộc phải báo cáo các hoạt động giám sát cho bất kỳ cơ quan chính phủ nào khác, hoặc tiết lộ công khai thông tin này. Trên thực tế, không có biện pháp bảo vệ quyền riêng tư hiệu quả nào chống lại sự giám sát của chính phủ.

Các thiết bị điện tử dùng để theo dõi và định vị các học viên Pháp Luân Công đã được tìm thấy trên xe cộ, điện thoại di động, thậm chí cả trong túi của họ. Ngay cả khi ở nhà, họ vẫn bị buộc phải đeo vòng tay giám sát. Cảnh sát địa phương đe dọa sẽ bỏ tù nếu họ tháo thiết bị này.

Phòng 610 là một cơ quan bí mật nằm ngoài pháp luật được thành lập vào năm 1999 tương tự như Gestapo – lực lượng cảnh sát bí mật, tàn bạo của Đức Quốc xã, chuyên thực hiện mệnh lệnh của lãnh đạo cao nhất của ĐCSTQ và “tiêu diệt” các học viên Pháp Luân Công.

Các biện pháp giám sát khác

Tại thành phố Triều Dương, phía bắc tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, Cục Tư pháp địa phương sử dụng các công nghệ big data như nhận dạng khuôn mặt, dáng đi và giọng nói, để quay video các học viên Pháp Luân Công, thu thập dấu vân tay và ghi âm.

Chính quyền buộc các học viên Pháp Luân Công phải sử dụng điện thoại di động do chính quyền địa phương cung cấp có kết nối với hệ thống của họ. Các học viên Pháp Luân Công không được phép rời khỏi khu vực địa phương, và phải báo cáo nơi ở của họ cho văn phòng tư pháp địa phương ít nhất mỗi tháng một lần và nộp bản khai có dấu vân tay.

Cuối năm 2021, sở tư pháp địa phương đã nâng cấp hệ thống điện thoại di động. Hiện tại chúng có thể hiển thị thông tin cá nhân chi tiết như giới tính, độ tuổi. Họ cũng buộc các học viên Pháp Luân Công phải gửi ảnh chụp ngay trong ngày hôm đó qua điện thoại di động.

Hễ có đợt kiểm tra của cơ quan cấp cao hơn, hoặc đến những ngày được cơ quan tư pháp cho là nhạy cảm, cơ quan tư pháp và cảnh sát địa phương sẽ buộc các học viên Pháp Luân Công phải gửi ảnh 2 lần một ngày, và tiến hành “tuần tra” nhà của họ.

Kêu gọi ngừng bán bất kỳ con chip nào cho ĐCSTQ

Theo Minghui.org (Minh Huệ Net), từ tháng 1-10/2023, 1.008 học viên Pháp Luân Công đã bị bỏ tù; từ tháng 1-9/2023, 166 học viên Pháp Luân Công đã bị bức hại đến chết. Trang web này cho biết, do sự kiểm duyệt của ĐCSTQ, con số được báo cáo thấp hơn nhiều so với con số thực tế.

Sau hơn 10 năm điều tra, tổ chức “Tổ chức Thế giới về Điều tra Cuộc bức hại Pháp Luân Công” (WOIPFG) có trụ sở tại Hoa Kỳ đã tiết lộ rằng ĐCSTQ có một kho người sống hiến tạng khổng lồ, nguồn chính là các học viên Pháp Luân Công.

Trong một cuộc phỏng vấn với The Epoch Times vào ngày 30/3, ông Đường Tịnh Viễn, một chuyên gia về các vấn đề Trung Quốc, kiêm nhà bình luận chính trị tại Mỹ, cho biết rằng dự luật này được Mỹ thông qua đã thẳng thừng áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với ĐCSTQ về vấn đề cốt lõi là mổ cướp nội tạng sống. Việc đề cập đến Pháp Luân Công đã trực tiếp chạm đến điểm yếu mà ĐCSTQ sợ hãi nhất.

Ông cũng cho biết, lần đầu tiên Hoa Kỳ công nhận trên pháp luật tội ác mổ cướp nội tạng sống của ĐCSTQ là tội ác quốc gia. Điều này tương đương với tuyên bố công khai với thế giới rằng việc ĐCSTQ mổ cướp nội tạng sống các học viên Pháp Luân Công không phải là một thuyết âm mưu, mà là một thực tế.

“Hành động của Hoa Kỳ sẽ khởi tác dụng hình mẫu, tạo động lực to lớn cho các quốc gia trên thế giới ngăn chặn hoạt động thu hoạch nội tạng sống của ĐCSTQ”, ông nói.

Cựu luật sư Trung Quốc Lương Thiếu Hoa nói rằng việc ĐCSTQ bắt cóc, giam giữ, truy tố và tra tấn các học viên Pháp Luân Công trong nhà tù là bất hợp pháp, những người liên quan đến tội ác này sẽ bị truy cứu trách nhiệm.

Ông nói rằng Pháp Luân Công là một “tín ngưỡng rất ôn hòa” và những người tuân theo các giáo lý đạo đức “Chân, Thiện, Nhẫn” không nên bị bức hại.

Ông Ngô Thiệu Bình cũng kêu gọi Chính phủ Mỹ cấm mọi hoạt động bán chip sang Trung Quốc: “Không phải chip cao cấp đã có thể đáp ứng nhu cầu của ĐCSTQ về các thiết bị giám sát và công nghệ trí tuệ nhân tạo này. Hoa Kỳ nên cấm hoàn toàn việc cung cấp chip cho Trung Quốc, bao gồm cả chip cao cấp và cấp thấp.”

Pháp Luân Công, còn được gọi là “Pháp Luân Đại Pháp”, là một môn tu luyện Phật gia Thượng thừa, tu luyện tâm tính dựa trên nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn”, với 5 bài công pháp có tác dụng đáng kinh ngạc trong việc chữa bệnh và rèn luyện sức khỏe.

Môn này đã được truyền ra ở Trung Quốc vào năm 1992 và được người dân đón nhận rộng rãi. Theo thống kê nội bộ của Bộ Công an ĐCSTQ, trước năm 1999, số lượng học viên Pháp Luân Công đã lên tới 70 triệu – 100 triệu người.

Tháng 7/1999, Giang Trạch Dân, cựu Tổng Bí thư ĐCSTQ, đã ra lệnh đàn áp đẫm máu Pháp Luân Công với quy mô chưa từng có, được Công an, Viện kiểm sát và các Sở Tư pháp phối hợp triển khai, và đã vượt xa phạm vi pháp luật.

Vô số học viên Pháp Luân Công đã bị bỏ tù, tra tấn đến mức tàn phế hoặc tử vong, và thậm chí họ còn bị mổ sống cướp nội tạng. Đến nay, Pháp Luân Công đã có mặt tại hơn 100 quốc gia và giành được hơn 3.000 giải thưởng quốc tế.

Bình Minh (t/h)