Đời người như đi biển. Trong cuộc hành trình trên biển rộng, nếu người ta mang quá nhiều đồ đạc thì con thuyền rất dễ bị đắm giữa chừng, thậm chí khi mới vừa ra khơi đã có thể bị mắc cạn. Một người luôn mang ham muốn giàu có, luôn chạy theo danh tiếng, thì con thuyền của họ liệu có thể thoát khỏi những bãi đá ngầm hay các tảng băng trôi? Muốn đến đích thuận buồm xuôi gió, tất phải xả bỏ gánh nặng, chỉ giữ lại lượng vừa đủ những thứ cần thiết cho cuộc sống, tiêu khứ đi những ham muốn dục vọng xa vời và viển vông.

Nhân sinh cảm ngộ: Đời người như đi biển
(Ảnh minh họa: Voortman Photography, Shutterstock, Royalty-free stock photo)

Trong tình trạng kinh tế xuống dốc ngày nay, không ít người chợt nhận ra mình bị mất một khoản tiền lớn sau khi bị lừa bởi những doanh nhân lừa đảo. Rất nhiều người bị lừa đều có chung một yếu điểm – họ không kiểm soát được lòng tham. Nếu người ta bình tĩnh suy xét kỹ lưỡng thì không khó khăn gì để nhận ra rằng cơ hội kiếm được lợi nhuận gấp vài lần từ một khoản đầu tư lớn, trong một thời gian kinh doanh ngắn hạn là vô cùng khó. Nhưng nhiều người lại để cho lòng tham ngự trị và bắt lý trí phải lặng im. Họ tin rằng họ có thể kiếm được một khoản lợi nhuận khi đầu tư vào một số hình thức huy động vốn không rõ ràng. Cuối cùng, trong tình trạng kinh tế khó khăn, họ nhận ra mình đã mất hết các khoản đầu tư rất lớn.

Một số người khác thì cảm thấy mơ hồ không hiểu làm sao một công ty kinh doanh như vậy có thể tổ chức được hoạt động bán sản phẩm và phân phối lợi nhuận của nó. Nhưng khi họ nhìn thấy số tiền lớn vẫy chào trước mắt, họ ngây thơ tin rằng họ có thể trở thành triệu phú, tỷ phú bằng cách tham gia. Họ tin vào lời mà những người khác đã hứa và thậm chí không cẩn thận suy xét xem đó là thật hay giả.

Có một câu chuyện ngụ ngôn đáng suy ngẫm như thế này. Thổ dân bộ lạc Châu Phi có một cách để săn những con khỉ đầu chó. Họ đặt những quả hạnh đã lột vỏ, thứ mà lũ khỉ đầu chó thích ăn nhất, vào trong một cái hộp gỗ nhỏ. Cái hộp gỗ có một cái cửa nhỏ vừa đủ để những con khỉ có thể đút tay vào. Nhưng nếu con khỉ đầu chó cầm lấy những quả hạnh mà rút tay ra thì sẽ bị mắc kẹt, không thể rút ra được. Những người thổ dân Châu Phi thường bắt khỉ đầu chó bằng cách này, vì lũ khỉ đầu chó có một thói quen là một khi đã cầm được cái gì trong tay, chúng sẽ không nguyện ý để tuột mất.

Tại sao những con khỉ không thả quả hạnh ra và bỏ chạy để giữ lấy mạng sống? Khi nghe câu chuyện trên, chúng ta thường cười sự ngu ngốc của lũ khỉ đầu chó. Nhưng nếu nhìn lại bản thân mình, chúng ta sẽ nhận ra rằng lũ khỉ đầu chó không phải là kẻ duy nhất dễ mắc phải sai lầm.

Khi còn trẻ, tôi sống ở miền quê. Một ngày, trong làng có đám cháy. Một gia đình nghèo chẳng có gì. Mọi người trong gia đình chạy khỏi ngôi nhà an toàn. Nhà hàng xóm của họ thì giàu có. Sau khi người chủ chạy ra thì tiếc đồ đạc quý và tiền, liền quay vào để lấy. Ông ta cuối cùng đã chết trong ngọn lửa.

Đời người như đi biển. Người ta càng mang theo ít đồ đạc, thì con thuyền cuộc đời càng nhẹ. Tiêu bỏ đi lòng tham, cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hơn. Khi người ta chết, không ai mang theo được của cải gì, thân xác kia cũng chỉ được quấn trong một tấm vải liệm.

Dựa theo “Nhân sinh cảm ngộ: Đời như con thuyền
Đăng trên ChanhKien.org
Tác giả: Quán Minh

Xem thêm:

Mời xem video: