Gần đây, Kim Hồng, một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, đã vạch trần trên trang Minghui.org những hình thức tra tấn khác nhau mà cô phải chịu tại Nhà tù Nữ số 2 tỉnh Liêu Ninh, và kêu gọi chấm dứt cuộc đàn áp Pháp Luân Công vô cùng tàn khốc do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động.

nha tu tinh lieu ninh
Đến nay, ít nhất 63 học viên Pháp Luân Công đã bị tra tấn đến chết tại Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh. (Ảnh: Mạng xã hội)

Ngày 4/12/2019, Kim Hồng bị Cảnh sát An ninh Quốc gia quận Thiết Tây, thành phố Thẩm Dương bắt cóc và gài bẫy vì phân phát lịch nói sự thật về Pháp Luân Công cho người dân. Cô bị kết án bất hợp pháp 4 năm tù tại Nhà tù số 2 tỉnh Liêu Ninh.

Để buộc cô từ bỏ đức tin vào “Chân, Thiện, Nhẫn”, cai ngục đã khuyến khích các tù nhân thực hiện một loạt hành vi đàn áp tàn bạo và vô nhân đạo đối với cô.

id14210527 2023 4 8 jinhong pohai 01
Cô Kim Hồng (Ảnh: Minghui.org)

Bị trói trần truồng, trùm túi nilon và bị xâm hại tình dục

Cô viết: “Trong thời gian tôi bị giam cầm bất công, cai ngục đã sử dụng nhiều biện pháp vô nhân đạo để buộc tôi ‘thú nhận tội ác’ và ‘chuyển hóa’ (từ bỏ tập luyện Pháp Luân Công), đồng thời xúi giục nhiều tù nhân tập trung đàn áp, nhục hình, cấm ngủ, tra tấn dã man và lột quần áo của tôi, lạm dụng tình dục, kéo dãn người cực độ và các hình thức tra tấn khác. Dưới đủ mọi hình thức ngược đãi và tra tấn, cơ thể và tinh thần của tôi bị tổn hại nghiêm trọng, từng gặp nguy hiểm đến tính mạng và thở thoi thóp.”

Bị trói trần truồng, trùm túi nilon và xâm hại tình dục

Một lần, 7-8 tù nhân lột trần và trói cô vào thang giường bằng những dải vải dài. Họ trói hai tay cô ra sau lưng, trói thân dưới và hai chân của cô bằng băng dính để giữ chặt, và dùng băng dính trong suốt để bịt miệng, ngăn cô la hét. Họ đặt những con sâu dài bắt được lên ngực cô. Tù nhân Gao Úy Úy còn dùng kim khâu đâm vào móng tay của cô.

Một lúc sau, họ tháo băng dính trên miệng cô ra và trùm một túi nilon lên đầu cô. Vì túi dày và buộc không chặt, nên các tù nhân đổi thành loại túi mỏng như màng bọc thực phẩm, rồi choàng lên người Kim Hồng, bịt miệng cô lại. Oxy trong chiếc túi nhanh chóng hết đi, trong phút chốc, cơn nghẹt thở chí mạng khiến toàn thân cô co giật, giãy giụa một cách không tự chủ…

Khi thấy cô sắp không chịu đựng nổi, họ mới tháo túi nilon ra và hỏi cô có muốn ký tên không (ép cô ký bản cam kết từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công). Cô nói: “Không ký!”

Sau đó, tù nhân Lý Tuyết nhổ từng sợi lông mu của cô. Cô ta dùng băng dính dán lên rồi giật mạnh. Cao Úy Úy còn dùng tay véo núm vú của cô. Lý Tuyết lại dùng giày tát vào mặt cô.

Tù nhân Lục Diễm Thanh cởi giày, đi chân trần, duỗi ngón chân cái ra và chà sát vào âm đạo cô, vừa chà vừa nói: “Chân tôi có mùi.”

Hai tay Kim Hồng bị trói ngược ra sau lưng và không có khả năng phản kháng. Cô đã bị tra tấn như vậy trong một giờ.

Đến 10h tối, các nữ tù nhân đã thấm mệt và đi ngủ. Kim Hồng bị trói vào thang giường, hễ cử động cô sẽ gây ra tiếng động. Lục Diễm Thanh liền ra khỏi giường, lấy chai Fanta đập vào đầu cô với lý do khiến cô ta mất ngủ. Lúc đó bên tai Kim Hồng nổi lên một cục u lớn.

Nhiệt độ đêm đó xuống thấp. Các nữ tù nhân cố tình chừa lại một khe hở trên cửa sổ để khiến cô bị lạnh cóng. Cô bị trói trần truồng và đứng chân trần suốt đêm.

Kéo dãn, bắt xoạc chân, đẩy đầu liên tục xuống nước

Các tù nhân còn dùng nhiều cách khác nhau để tra tấn Kim Hồng, ép cô phải nhận tội, nhưng cô từ chối. Họ kéo căng người cô theo hình chữ Đại (大), dang rộng hai tay và treo cô vào lan can sắt ở hai bên giường. Sau đó dang rộng hai chân của cô ra hết mức có thể và trói vào chân giường.

Họ đặt 5 chiếc ghế đẩu nhỏ giữa hai chân đang xoạc ra của cô. Mặt ghế áp sát vào nhau, có 3-4 cuốn sách dày kẹp ở giữa để giữ chúng cố định. Chân cô bị kéo căng đến cực điểm, những chiếc chân ghế cọ sát, cắm vào bắp thịt trên chân cô.

Tay chân của Kim Hồng nhanh chóng trở nên tê liệt, mất cảm giác ở ngón tay, ngón chân và gót chân (phải hơn một năm sau cô mới dần bình phục). Khi đó có người đã nói: “Làm như vậy có thể khiến người ta bị tàn tật”.

Cô bị kéo căng như vậy suốt đêm, có tù nhân canh giữ cô. Họ sẽ đâm vào người cô bất cứ khi nào cô nhắm mắt.

Ngày hôm sau, thấy cô vẫn không chịu thỏa hiệp, tù nhân Lục Diễm Thanh giận dữ nói: “Không được, hôm nay chúng ta phải hạ gục cô ta!” Lục Diễm Thanh chọn một cái chậu nhựa lớn, đổ đầy nước vào, kéo bàn đến trước mặt Kim Hồng, và đặt cái chậu lên bàn.

Hai tay của cô bị trói ngược ra sau lưng, hai chân của cô bị tách ra và buộc vào chân giường. 4-5 tù nhân tiến tới và ấn đầu cô vào chậu. Trong nước vang lên tiếng ùng ục, một lúc sau thì không còn động tĩnh gì.

Lúc này, một nữ tù nhân mới kéo đầu cô ra khỏi chậu. Vừa hít một hơi, đầu cô lại bị đẩy xuống nước. Khi thấy cô chịu không nổi, họ mới kéo đầu cô ra. Đôi khi cô chưa kịp thở đã bị đẩy xuống nước. Cô bị tra tấn liên tục trong hơn 20 phút, trong thời gian đó cô gần như bị ngạt và sặc nước.

id14210649 2024 3 18 201952 8 600x330 1
Màn tra tấn do chính Kim Hồng diễn lại. (Ảnh: Minghui.org)

Trên đây chỉ là một số hình thức tra tấn mà Kim Hồng đã trải qua. Cô viết: “Những gì tôi đã trải qua chỉ được nhìn thấy hoặc nghe nói trên phim ảnh và truyền hình. Nhưng lần này điều đó lại thực sự đã xảy ra với tôi. Đây là một trải nghiệm bi thảm mà tôi không muốn nhớ lại, nhưng không bao giờ có thể xóa nhòa trong ký ức”.

Kim Hồng nghĩ rằng có rất nhiều học viên Pháp Luân Công vẫn đang ở trong tù. Họ vẫn đang bị ngược đãi hàng ngày, hàng giờ, thậm chí còn bị bức hại tàn ác hơn.

Vì vậy cô đã viết về trải nghiệm của mình một cách chân thực: “Tôi hy vọng sẽ thu hút được sự chú ý từ mọi tầng lớp xã hội, đánh thức công lý và lương tri của nhiều người hơn nữa. Hãy nhìn thấu những lời dối trá, nhìn rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ, cùng nhau quan tâm và chấm dứt cuộc bức hại vô nhân đạo này, để nó kết thúc càng sớm càng tốt.”

Trại tập trung đàn áp các học viên Pháp Luân Công

Theo Minghui.org, kể từ ngày 20/7/1999, ít nhất 63 nữ học viên Pháp Luân Công đã bị tra tấn đến chết tại Nhà tù nữ Liêu Ninh.

Tháng 11/2019, Nhà tù nữ Liêu Ninh được cơ cấu lại thành Nhà tù nữ Liêu Ninh số 1, và Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh số 2 ở bên kia bức tường phía Tây.

Chính sách đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ là “hủy họa danh dự, vắt kiệt kinh tế, tiêu diệt thể xác”, “đánh chết được coi là tự sát, không xét danh tính, trực tiếp hỏa táng”.

Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh đã áp dụng các phương thức tra tấn các học viên Pháp Luân Công cực kỳ tàn ác, nhằm buộc họ phải “chuyển hóa” (từ bỏ tu luyện) bằng cách tiêm thuốc độc, ép uống thuốc không rõ nguồn gốc, sốc điện bằng dùi cui điện, đổ nước hạt tiêu, nhét vỏ hạt tiêu vào âm đạo, nhổ lông mu, còng tay, lột quần áo và dội nước lạnh vào người, dùng nước sôi làm bỏng họ, bắt xoạc chân hết mức và cưỡng bức lao động cường độ cao, v.v.

Nhà tù nữ Liêu Ninh được biết đến là “trại tập trung” đàn áp Pháp Luân Công. Đặc điểm nổi bật của các trại tập trung là: bắt làm nô lệ, tra tấn, đóng băng, bỏ đói, thí nghiệm trên người, v.v. đối với một nhóm dân tộc hoặc tôn giáo cụ thể.

Trải nghiệm của Kim Hồng chỉ là một mô hình thu nhỏ của hàng trăm học viên Pháp Luân Công bị giam giữ trái phép tại Nhà tù nữ tỉnh Liêu Ninh.

Pháp Luân Công, còn được gọi là “Pháp Luân Đại Pháp”, là một môn tu luyện Phật gia Thượng thừa, tu luyện tâm tính dựa trên nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn”, với 5 bài công pháp có tác dụng đáng kinh ngạc trong việc chữa bệnh và rèn luyện sức khỏe.

Môn này đã được truyền ra ở Trung Quốc vào năm 1992 và được người dân đón nhận rộng rãi. Theo thống kê nội bộ của Bộ Công an ĐCSTQ, trước năm 1999, số lượng học viên Pháp Luân Công đã lên tới 70 triệu – 100 triệu người.

Tháng 7/1999, Giang Trạch Dân, cựu Tổng Bí thư ĐCSTQ, đã ra lệnh đàn áp đẫm máu Pháp Luân Công với quy mô chưa từng có, được Công an, Viện kiểm sát và các Sở Tư pháp phối hợp triển khai, và đã vượt xa phạm vi pháp luật.

Vô số học viên Pháp Luân Công đã bị bỏ tù, tra tấn đến mức tàn phế hoặc tử vong, và thậm chí họ còn bị mổ sống cướp nội tạng. Đến nay, Pháp Luân Công đã có mặt tại hơn 100 quốc gia và giành được hơn 3.000 giải thưởng quốc tế.

Mới đây, tiểu bang Utah đã ký thành luật một dự luật chống lại hành vi cưỡng bức thu hoạch nội tạng khủng khiếp của chính quyền cộng sản Trung Quốc, mà nạn nhân chủ yếu là các “tù nhân lương tâm” tu luyện Pháp Luân Công.

Động thái này đã khiến Utah trở thành tiểu bang thứ hai của Hoa Kỳ thực hiện hành động lập pháp chống lại hành vi lạm dụng này.

Bình Minh (t/h)